Phiếm luận:
ÚM BA LA MAI TA CÙNG PHẤT
Quán mụ Béo ở đầu làng đón
đúng hướng gió nồm nam nên cứ là mát như có quạt máy. Bởi vậy, trưa nào
Lang Rận và kép Tư Nhãi cũng lân la ra hóng gió và nhâm nhi vài chén “cuốc lủi”.
Hôm nay cũng vậy, nhưng vừa tợp
vài ngụm Lang Rận đã phàn nàn:
- Thời buổi dịch dã thế này làm
ăn khó quá!
Tư Nhãi cũng tỏ vẻ chán nản:
- Đúng thế, nhưng nghề làm thuốc
của ông còn lộp độp bữa đực bữa cái, chứ cái nghiệp kép hài của tôi thì đúng là ế xưng ế xỉa.
![]() |
Ảnh: Internet (chỉ có mục đích minh họa) |
- Sao các thầy không tìm
cách mà quảng cáo…
Mụ Béo chưa nói hết thì
Lang Rận đã cắt lời:
- Đang rã họng ra đây, lấy
tiền đâu mà thuê quảng cáo!
Mụ Béo phẩy tay:
- Đúng là lão cả tẩm, phải lấy
mỡ nó mà rán nó chứ!
Cả Lang Rận và kép Tư Nhãi
còn đang thộn mặt ra, chưa hiểu mụ Béo có kế sách gì thì Mụ đã cắt nghĩa rành rọt,
đúng như một nhà kinh doanh thứ thiệt. Mụ bảo:
- Để có kinh phí, các thầy
phải làm việc thiện, làm việc thiện bây giờ là “mốt” đấy. Mà với cái danh thầy
lang và nghệ sĩ thì các thầy có cơ hô hào quyên góp quá đi chứ. Cứ lập trang
Fanpage mà kêu. Thế là một công đôi việc, vừa nhận được tiền của các mạnh thường
quân vào tài khoản, vừa nổi tiếng để quảng cáo cho thương hiệu của mình.
Kép Tư Nhã vẫn tỏ vẻ lăn tăn,
gã rụt rè:
- Nhưng như vậy có “chính
danh” không nhỉ. Làm từ thiện thì đã có các hội, đoàn chuyên nghiệp, mình ngoại
đạo mà đi hô hào thấy nó sao sao ấy.
Lang Rận trừng mắt:
- Ngu!, chính danh với chính
diếc cái gì. Vừa rồi chẳng có ối các ông nọ bà kia đi kêu, nhoảng một cái đã
thu hàng chục tỉ, mà họ có chuyển cho địa chỉ nào đâu, ghim ở tài khoản, mỗi tháng
tính sơ cũng có hàng chục triệu tiền lãi, lại còn nổi tiếng là làm việc thiện.
Thôi bỏ bố nó cái thuyết chính danh đi cho tôi nhờ!. Mai ta lập Fanpage chung,
cùng kêu gọi.
Nhấp thêm ngụm cuốc lủi, Tư
Nhãi gật gù:
- Ừ, thì “Úm ba la, mai ta
cùng phất” nhé!
Rồi hai gã khoác vai nhau cười
ngặt nghẹo, đảo bốn cái chân theo nhịp “vắt sổ”, đứng lên:
- Cảm ơn mụ Béo!.
C.M