NHỚ
LỜI PHẬT DẠY
- Này ông bạn, có cách kiếm tiền rồi nhé…
Như bừng tỉnh, lão Mõ vội cắt lời:
- Đang dịch dã thế này mà kiếm tiền cách nào?
- Dễ ợt, chả có ảnh hưởng đến cô vít, cô vi gì, ông có
làm không tôi mách.
Rồi hai lão - một hỏi, một giải thích, dần dà dẫn đến tranh
luận:
- Thì lão nói đi, cách gì?
- Là đầu tư mua cổ phiếu Sờ-kai-uây (Skyway)!
- Lạy bố, lại cái trò lừa đảo “đa cấp” xuyên quốc gia chứ
gì!.
- Sao lại là lừa, đầu tư theo công nghệ “Bốn chấm không”
hẳn hoi đấy, hiện đại lắm. Người ta bảo cứ đầu tư, chỉ một vài năm nữa là một vốn,
bốn lời!.
Đến đây thì lão Mõ đã hiểu, lão dằn từng tiếng:
- Người Việt ta có câu: “Ngày mai ăn phở không mất tiền”. Ấy
là chỉ một ngày thôi đã khó tin rồi, hơi đâu mà đợi đến mấy năm. Đầu tư để
thành triệu phú đô la mà ngon đến thế
thì đâu đến lượt mình; con chuột nó chết vì cạm cũng là bởi ham mồi ngon đấy bố
ạ. Chả biết “bốn chấm không” hay là bỏ ra “bốn” để rồi mất cả vốn lẫn lời.
Nghe đâu cái dự án ấy còn đang năm trên giấy mà đã cãi nhau như mổ bò rồi. Ở Việt Nam mình tìm đâu ra cơ quan đại diện, mà cũng đã có phép tắc gì của Nhà nước cấp đâu. Vậy thì lấy niềm tin mà bảo lãnh hử?.
Thôi
thì bố cứ việc mà đi làm triệu phú, Mõ này nghỉ hưu rồi, xin nhớ lời Phật dạy: “Tri túc
tâm thường lạc”!.
Đến đây thì mặt lão Ngưu mới thộn ra, lão muôn tặc lưỡi một cái mà cái lưỡi cứ cứng đơ như lưỡi hái.
C.M