(Tặng
Mạnh Nguyên)
Khát vọng mãi chẳng được yêu
Tuổi xuân chới với
nên liều vậy thôi
Trót ăn trộm táo
đình rồi
Cả làng ăn vạ mặc
đời trái ngang
Thôi đành chấp
nhận dở dang
Mấy trăm năm chịu
tiếng oan Thị Màu
Phép trên thầy Lý
để đâu
Mà con Mẹ Đốp váy
nâu gói vào
Lệnh Làng phán, mõ
Làng rao
Sân đình Thị Kính
quyét bao rã rời
Ừ thì chửa đấy
Làng ơi
Mới ra nông nỗi
nhờn môi sân đình
Phận em em chịu
riêng mình
Lệ làng cũng chửa
phân minh bao giờ
Vẫn còn ối kẻ lẳng
lơ
Hơn em mà tận đến
giờ vẫn không...
Phận buồn cho gái
không chồng
Ai người chia sẻ,
cảm thông đàn bà
Xuân về gõ cửa
từng nhà
Van Làng lượng thứ
mà tha cho Màu.
Huy Thức
Tháng 7/2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét