Xót đau nấm đất một vầng cỏ xanh
Cô liêu sương giọt đầu cành
Góc rừng hoang lạnh buốt vành khăn tang
Mẹ đi đâu nỡ vội vàng
Để con côi cút, bàng hoàng...Mẹ ơi!
Âm dương cách biệt phương
trời
Thế là con mất mẹ rồi... còn đâu...
Vai gầy xộc xệch áo nâu
Vuông khăn mỏ quạ bạc màu gió sương
Còng lưng dưới ruộng trên nương
Mồ hôi mẹ đẫm nẻo đường đời con
Anh em con được vuông tròn
Đắng cay để mẹ hao mòn thịt da
Đất trời dâu bể bao la
Mẹ đi con chịu xót xa phận mình
Con chưa báo nghĩa sinh
thành
Khăn tang đã nặng một vành... Mẹ ơi!
Giờ đây con lớn nên người
Nhớ về mẹ vẫn ngậm ngùi xót thương
Thẳm sâu trong cõi vô thường
Con bơ vơ mỗi bước đường bão giông.
Con ngồi khóc mẹ chiều đông
Nỗi đau mấy chục năm ròng chưa nguôi.
Tiến Lập - Trì Quang - Bảo Thắng - Lào Cai
Trì Quang 18/6/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét