![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhimwMbF_KLyayuM0hNGMKvhgFDNkcoAciYLfdOdkZ6Y3Eeq9W97AuMWNxt14P4H3eq6ra7xMBoF_YSNADgGDbXEFIcIuPy0ALhyphenhyphenWWMoscPm27v1dGfHRnbueNMRMphY625r0n6QOvB_yY/s1600/QUA+VAI+2.jpg)
(Xướng)
Vải thiều vốn ngọt cớ sao chua
Chắc hẳn vì lai ghép bậy bừa
Bảy mẹ khù khờ nơi ít nắng
Năm cha ngớ ngẩn xứ nhiều mưa
Hoa cằn tưới nước gì cho đủ
Trái nhỏ phân đâu bón để vừa
Giống kém loài hèn nên loại bỏ
Tham gia lễ hội cũng xin chừa !
30.04.2014
Cường Nguyễn (Caocongkien)
QUẢ VẢI
(Họa)
Khoác chiếc hồng y một kiếp tròn
Kẻ yêu người ghét tí con con
Cha sinh hun đúc thân ngà ngọc
Mẹ dưỡng luyện rèn dạ sắt son
Trút áo trắng phau mê mẩn khách
Kề môi ngọt lịm ngẩn ngơ hồn
Tiệc tàn mật đọng trên môi nhỉ
Hỏi bác trồng cây liệu mất còn… ?
CỦ TỪ
(Họa tiếp)
Chửa bới nào ai biết có không?
To nhỏ do tay của kẻ trồng
Trên dậu khẳng khiu vài lá ngọn
Dưới sâu thằng lẵng củ đầy lông
Vỏ dai nhuốm sẵn màu nâu đất
Ruột trắng nõn nà tựa tinh bông
Đói lòng mà được xơi dăm củ
Sướng miệng còm thêm chút ấm lòng!
16/11/2014
Mạnh Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét