Cảm thương cái mốt thời nay
Áo trên thiếu vải, quần dày tả tơi.
Phải là một kiểu ăn chơi,
Gợi tình khách hẩu một đời lao đao.
Chuyện lên đến tận Thiên Tào
Ngọc Hoàng phán bảo: Đứa nào thế kia!.
Áo, quần sao rách lia thia,
Để cho đùi, rốn phải chìa cả ra?
Bọn này Ta phạt, không tha!
Ban cho: "Danh phận ca-ve hạng thường!".
M.N
Xuân
2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét