Từ ngày có phong trào học tập tấm
gương Chủ tịch Hồ Chí Minh, sếp tôi rất hăng hái thực hiện. Ở đâu, chỗ nào mà sếp phát
biểu thì đều không quên nói đến chủ đề này. Ngài bảo, chúng ta học tập Bác là
không chỉ nói suông, phải cụ thể trên thực tiễn bằng hành động. Mà đúng thế, từ đó thấy sếp rất chăm chỉ đi cơ sở.
Câu nói cửa miệng của Ngài thường là: Chúng
ta phải sát dân, phải
sống bằng cuộc sống của dân, phải thở cùng hơi thở của
dân. Không được bàng quan, vô cảm trước cuộc sống của nhân dân. Mỗi lần đến với
các khu dân cư là mỗi lần sếp cho ra một quyết định (mồm) đầy ấn tượng.
![]() |
Ảnh trên mạng Internet |
Ví dụ, mới tháng trước, khi đến với
dân bản Z. Sau khi nghe ông trưởng bản báo cáo một đống thành tích về xây dựng
nông thôn mới. Song, bên cạnh đó trưởng bản cũng đề xuất, còn cái cống từ quốc
lộ vào bản vẫn phải đi qua cây cầu gỗ, nhân dân rất cần xây lại bằng xi măng
cho nó bề thế và chắc chắn. Nghe xong, sếp phấn khích ra mặt, hết lời khen ngợi
và sếp hứa:
- Được rồi, tôi sẽ giúp bà con 3 tấn
xi măng để làm cầu!
Mà không có nói suông đâu nhá, ngay
sau đó sếp rút điện thoại gọi liền:
- A lô, cậu Y đấy hả? Này, cậu cho
ngay một xe tải chở 3 tấn “xi” ủng hộ bà con bản Z nhé. Ừ, không có là thế nào?
Không thì phải ứng, chở ngay đấy!.
Xong, Ngài cúp máy trước sự thán
phục của mọi người.
Thế mà tài thật, chỉ ít phút sau đã thấy một xe tải của
doanh nghiệp tư nhân Y chở đúng 3 tấn xi đến đầu bản. Thế có sướng không!.
Những ngày xuống dân, bao giờ sếp
cũng nhắc nhở anh em đi cùng. Học tập Bác là đến với nhân dân không được gây
phiền nhiễu cho cơ sở. Các cậu nhớ là phải chuẩn bị đồ ăn mang theo đấy.
Chấp hành lệnh sếp, mấy anh chị văn
phòng tất bật lo gạo séng cù để làm cơm nắm, thức ăn thì thịt gà “đi bộ” kho
gừng. Vì thế, chẳng bao giờ phải ăn cơm của cơ sở.
Cậu H, chuyên viên hay được đi công
tác với sếp. Có lần nhận xét:
- Sếp mình tuyệt thật, cái gì cũng
quyết nhanh đánh rụp. Mà cách học Bác Hồ cũng khác người, mọi cái quyết định
“mồm” của sếp đều được mấy anh doanh nghiệp thi hành chóng vánh. Thảo nào mà đi
đến đâu cũng được dân quý mến. Khổ cái, bây giờ mà xuống ăn cùng dân thật, chắc
sếp cũng khó lòng mà nuốt nổi. Vì có phải ở đâu người dân cũng có sẵn gạo séng
cù với gà “đi bộ” kho gừng.
Gần đây, nghe phong thanh là được
“dân quý” nên ở đâu đó đã “tặng” Ngài cả một trang trại to đùng, rộng đến hàng
chục HA. Có lẽ tới đây về hưu, sếp sẽ có một biệt phủ để an dưỡng tuổi già. Âu
cũng là, vì được dân trả nghĩa!.
C.M
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét