Phiếm luận:
LÃO MÕ ĐÃ ĐƯỢC RA KHỎI HÀNG YÊU QUÁI
Ảnh minh họa từ Internet |
Bởi vậy, người
nghiêm túc thì bảo Lão là kiên cường, là dũng sĩ…còn những người vui tính lại bảo, chắc lão là yêu quái nên Cô-vít nó mới không
làm gì được!. Mà dù họ gắn cho cái danh hiệu gì thì lão cũng thấy vui, vui là
vì không chỉ con cô-vít kiêng nể mà thiên hạ cũng có phần thán phục.
Thế rồi cái
bóng ma Cô-vít cũng lùi dần, mọi người bắt đầu không còn thấy sợ nó như ban đầu
nữa. Ở chỗ đông, người ta cũng lác đác bỏ khẩu trang, hoặc nếu có thì cũng chỉ
mang hình thức. Như kiểu khi đi đường thì đeo mà lúc đến hội họp thì lại tụt nó
xuống cằm cho dễ thở và dễ bề tâm sự. Các loại tiệc tùng, đình đám cũng dần dần
trở nên sôi động. Bao nhiêu đôi trai gái yêu nhau mà phải nín nhịn, chờ cho qua
dịch, nay được dịp cùng nổ ra đám cưới, cứ gọi là, cho “mặn rầy, bõ nhạt ngày
xưa”!. Làng trên xóm dưới lại tưng bừng đám xá; các cuộc giao lưu ăn nhậu cũng
không ngừng được mở rộng. Người ta nghĩ ra đủ lý do để tụ tập, mà khi đã ăn nhậu
thì làm gì còn giữ được “ 2 K” chứ nói gì đến “5K” như trước nữa.
Rồi đến một
ngày nọ, lão Mõ cũng thấy mình có triệu chứng, nhưng Lão không ngờ, vừa tét một
cái nó đã cho lên 2 vạch. Thế mới biết, chủ quan khinh địch là thất bại, nhất
là kẻ địch lại vô hình như chị chàng Cô-vít!.
Biết làm sao,
Lão đành tự động viên mình, thế là ta cũng đã được khai trừ ra khỏi hàng “yêu
quái”!.
C.M
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét