Cả Mõ

camoz77.blogspot.com/

31 tháng 3 2012

GẶP MẶT CÁC CỰU BINH QUÂN Y HOÀNG LIÊN SƠN

Thấm thoắt đã có 3 thập kỷ đi qua, hôm nay những cựu chiến binh quân y Hoàng Liên Sơn lại có dịp trở về mảnh đất địa đầu - nơi họ đã từng kề vai bên nhau, góp một phần sức trẻ cho sự nghiệp bảo vệ biên cương thiêng liêng của Tổ Quốc.
Trong số họ, giờ đây đã có người được vinh danh danh hiệu “Thầy thuốc ưu tú”, mang trên vai đến quân hàm đại tá, nhưng cũng có nhiều người đã được nghỉ hưu, trở lại với cuộc sống đời thường và cũng còn không ít người đang tiếp tục làm việc, cống hiến trên nhiều lĩnh vực công tác khác nhau. Trong ngày vui gặp mặt này, ngoài các cựu binh, còn có sự tham gia của cán bộ quân y đương chức ở các ban quân y bộ CHQS tỉnh Yên Bái, bộ CHQS tỉnh Lào Cai – đây là những người anh em cùng có chung cội nguồn từ quân Y Hoàng Liên Sơn năm ấy.
Cho dù màu cho thời gian đã điểm những dấu ấn lên làn da, mái tóc, nhưng những đồng đội - đồng nghiệp này vẫn cảm thấy như được trở về với một thời tuổi xanh - một thời của phong trào “Đi bất cứ nơi đâu khi Tổ quốc đang cần”; một thời của phong trào nối bước cha anh, giữ ngọn lửa truyền thống “Xẻ dọc trường sơn đi cứu nước”.
Không phải ngẫu nhiên mà buổi gặp mặt này lại được tổ chức trên mảnh đất thiêng liêng “Nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt”- mảnh đất năm xưa đầy rẫy những cỏ dại và bom mìn, nay đã là thành phố trẻ dưới chân núii Hoàng Liên hùng vĩ. Tất cả còn đọng lại trong họ biết bao nhiêu kỷ niệm gắn với những gương mặt thân thương, những địa danh đáng nhớ, như “Bệnh xá O tròn”; Tiểu đoàn 24 quân y; sở chỉ huy K3 Bảo Thắng; đại đội huấn luyện y tá và bệnh xá hậu phương ở thị xã Yên Bái… Những phiên hiệu đơn vị cứ lần lượt được hiện về như: Trung đoàn 254, Trung đoàn 192; Trung đoàn 819; tiểu đoàn 21 đặc công hoặc các Ban CHQS, các tiểu đoàn quân bộ đội địa phương ở những huyện vùng biên…-nơi đã in dấu chân những cán bộ, chiến sỹ quân y cần mẫn ngày đêm vì chất lượng cuộc sống và sức khỏe của đồng đội. Mỗi địa danh với mỗi tên người, tên núi, tên sông được nhắc lại đều gợi lên nỗi nhớ về những ngày gian lao vất vả, vừa lo sẵn sàng cấp cứu, điều trị cho thương-bệnh binh, vừa lo chuẩn bị các cơ số thuốc men, trang bị để sẵn sàng phục vụ chiến đấu và bảo đảm tự vệ an toàn cho đơn vị. Đó là những đêm thức trắng để tính toán xây dựng, tác nghiệp phương án “Bảo đảm quân y”; là chuẩn bị các cơ số để sẵn sàng lên đường tiếp viện cho phía trước khi có chuyển trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Rồi những ngày mùa Đông trên cao nguyên Lùng Phình-Bắc Hà hoặc những đêm giá trên đỉnh cao Tùng Lâu-Mường Khương…sương giăng trắng núi; gió biên thùy thổi cái rét thấu xương lùa vào doanh trại. Đồng đội lại ôm nhau, truyền hơi ấm cho nhau để vượt qua những đêm ngày gian lao thử thách. Dù vất vả trăm bề, nhưng trong họ vẫn tràn trể sức sống và nhiệt huyết yêu đời, bởi họ còn được sưởi ấm từ tình thương yêu, đùm bọc của đồng chí, đồng đội, đồng nghiệp.

Tiếc rằng, trong buổi gặp mặt này vẫn thiếu vắng nhiều gương mặt, vì nhiều lý do. Có người vì xa xôi cách trở, có người vì tuổi cao, nhưng cũng có người đã vĩnh viễn ra đi vào cõi vĩnh hằng, cống hiến cả tuổi xuân cho sự bình yên của Tổ quốc.
Buổi gặp mặt thực sự là một dịp đáng nhớ, để những chiến sỹ “áo trắng” có chung tên gọi “Hoàng Liên Sơn”, tay trong tay mà “ôn cố tri tân”. Mừng cho nhau khi biết được tiến bộ của mỗi người và sự trưởng thành của các con, các cháu. Cũng từ buổi gặp mặt này là dịp để họ biết được thêm thông tin về nhau, cảm thông và chia sẻ với những đồng đội còn gian nan vất vả. Tình đồng chí, đồng đội, đồng nghiệp của một thời đã tạo nên trong họ sợi dây tình cảm đặc biệt, làm cho họ quên đi những xa cách về thời gian, trở lại với sự hồn nhiên, sôi nổi của một thời tuổi trẻ.
Thời gian gặp nhau thật là ngắn ngủi, họ lại phải bịn rịn chia tay và hẹn gặp lại vào những năm sau. Hy vọng rằng, những cuộc hội ngộ sau này sẽ đông hơn và sẽ có thêm nhiều người hôm nay chưa có dịp về họp mặt.
                                                                                                                             M.N
                                                                                                                 Tháng 2 năm 2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét