Cả Mõ

camoz77.blogspot.com/

26 tháng 3 2012

GẶP MẶT SAU GẦN 40 NĂM CỦA LỚP Y 21 - LÀO CAI

                                    
           Tựu trường vào mùa Đông năm 1969 và tốt nghiệp ra trường vào mùa Hạ năm 1973 - vậy là thấm thoắt 38 mùa Xuân đã đi vào kỷ niệm. Hôm nay, những học viên của lớp Y sỹ khóa 21 tỉnh Lào Cai lại có dịp quy tụ về đây - trên mảnh đất được coi là cái nôi đã chăm chút cho họ bước vào nghề thầy thuốc - để họ cùng tay bắt, mặt mừng và ôn lại kỷ niệm của một thời “áo trắng”.

          Cho dù màu thời gian đã điểm lên những mái đầu xanh; tuổi tác cũng hằn ghi dấu ấn lên màu da, nét mặt và không ít người đã lên chức ông-bà. Nhưng tất cả những gì là kỷ niệm thì không hề nhạt phai. Sự ôn cố tri tân đã làm cho mọi người như  được trở về với cái tuổi 20 đầy nhựa sống. Đó là những năm cuối của cuộc kháng chiến chống Mỹ đầy gian lao khổ hạnh. Chỉ với 3 năm 6 tháng sách đèn, thì có đến 3 năm phải vào học trong các khu sơ tán và cũng đủ 4 lần chuyển chỗ để tránh máy bay.

          Ngày ra trường, trong niềm vui khôn kể, mọi người bịn rịn chia tay nhau để bay đi như những những cánh chim. Người vào cơ quan, người vào bệnh viện; người đi lên biên giới, vùng cao; người vào nhà máy, công trường hoặc nhập ngũ tòng quân ra mặt trận. Ở lĩnh vực nào họ cũng hăng say làm việc, mang sức trẻ của mình cống hiến cho sự nghiệp bảo vệ sức khỏe nhân dân, bảo vệ và dựng xây quê hương đất nước. Rồi tất cả đã trưởng thành theo năm tháng, họ lại tiếp tục đi xa hơn, tỏa ra khắp mọi miền đất nước...

          Đến hôm nay, trong số 61 người dự thi tốt nghiệp thì chỉ có 26 người về dự được ở buổi gặp mặt này. Đây là lúc họ có dịp để cho các kỷ niệm từ ký ức ùa về. Cùng kể cho nhau nghe về những ngày qua và cuộc sống hiện tại. Cùng chia vui với nhau về sự thành đạt của mỗi người; chúc mừng nhau về sự trưởng thành, tiến bộ  của các con, các cháu và hạnh phúc của mỗi gia đình.

Đánh giá tuy khái quát, nhưng khá đầy đủ về tình cảm, sự trưởng thành của các bạn đồng môn, nguyên lớp trưởng Vũ Văn Hỉ đã nói lên sự thành đạt của mỗi người. Song cũng ngậm ngùi nhắc đến những anh, chị không còn được có dịp trở về để gặp mặt.

Bởi vậy, trong cái vui trùng phùng, hội ngộ, thì từ trong sâu thẳm đáy lòng của mỗi người cũng gợn lên nỗi tiếc thương với những người bạn đã sớm ra đi; trăn trở vì vẫn còn có người vất vả, thiệt thòi vì nhiều lẽ. Bởi vậy, buổi gặp mặt này còn có ý nghĩa hơn là để mọi người biết thêm thông tin về nhau, chia sẻ cùng nhau về niềm vui, nỗi buồn, động viên nhau để tiếp tục sống vui, sống khỏe, góp phần làm cho cuộc sống ngày càng thêm nhiều ý nghĩa, tiếp tục xứng đáng với những gì họ đã làm, đã cống hiến cho gia đình và xã hội.

Tại buổi gặp mặt này, lớp Y 21 còn có một vinh dự là được đón tiếp sự có mặt của bác sỹ Nông Đức Cương, ủy viên BCH đảng bộ tỉnh Lào Cai, phó giám đốc sở Y tế tới dự. Sự có mặt của đồng chí phó giám đốc sở đã thể hiện sự quan tâm rất sâu sắc của lãnh đạo ngành Y tế Lào Cai đối với các cựu học viên lớp Y 21 - những người đã có  ít nhiều đóng góp cho sự nghiệp của ngành Y tế - nói riêng và của tỉnh Lào Cai - nói chung.
Giờ phút xúc động này, ai cũng có chuyện để kể, để nhớ về quá khứ tuổi học trò vô tư và tinh nghịch; nhớ về những địa danh ở các khu sơ tán, như Vĩ Kim, Pặc tà, Lùng Thàng; nhớ về những đêm trực bệnh viện dưới ánh đèn dầu và những ngày căng thẳng, báo động vì máy bay Mỹ tập trung đánh phá ra miền Bắc. Cùng nhớ về những buổi học giữa ngày hè nóng nực hoặc những đêm đông giá lạnh đến thấu xương, hay những ngày đi thực tập ở cộng đồng, tuy vất vả, thiếu thốn đấy, nhưng vẫn tràn đầy tiếng cười của tuổi trẻ. Mọi chi tiết cứ lần lượt hiện về tựa cuốn phim quay chậm:

...Những trưa hè đón gió trời bên gốc khế.
Tắm giếng trong mát lịm dưới chân đồi...
Nỗi nhớ tràn về ký ức khôn nguôi:
Là buổi học trên giảng đường sơ tán,
Cột, vách, bàn tre, giấy dầu phủ tạm,



Cả thầy trò cùng vật vã dưới nóng oi.
Trang giấy nhòe vì mực trộn mồ hôi...
Cho  tất cả cùng  lắng vào kỷ niệm.

  Ảnh chụp tháng 5/1972
Ảnh chụp tháng 4/2011

          Giờ đây, cái thị xã nhỏ bé năm xưa đã lùi vào dĩ vãng. Lào Cai đang vươn mình lớn lên, với tầm vóc của một thành một thành phố trẻ. Những địa danh thôn dã ngày nào, nay đã được thay bằng tên đường phố. Đường vào khu sơ tán ngày ấy, nay đã là đường phố rộng thênh thang, với những nhà hàng, trụ sở cơ quan, những cao ốc lung linh ánh điện.

Đoàn chúng tôi đến thăm Đền Thượng - ngôi đền thờ vọng Đức Thánh Trần - được tọa lạc ngay bên bờ sông biên giới. Chuyện kể rằng, sau 3 lần chiến thắng quân xân lược Nguyên-Mông, Quôc công tiết chế Hưng Đạo Vương -Trần Quốc Tuấn đã chọn nơi đây làm điểm đặt điếm canh; nơi thường trực để canh phòng biên ải. Nay đền Thượng đã được trùng tu, đón khách thập phương về vãn cảnh và trở thành một trong những điểm nhấn trong Chương trình du lịch hướng về cội nguồn của 3 tỉnh Lào Cai-Yên Bái - Phú Thọ.

          Cuối chặng đường về thăm miền đất cũ, chúng tôi lại đến với Sông Hồng -  con sông vẫn cần mẫn ngày đêm chở nặng phù sa, bồi đắp cho khắp miền châu thổ. Tại đây - một địa điểm thiêng liêng, được coi là, “Nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt”, cũng vừa được khánh thành thêm một cây cầu mới, có tên là Cầu Kim Thành - cầu được nối trên trục đường xuyên Á và là điểm giao thương Quốc tế có tầm cỡ giữa Việt Nam với nước bạn Trung Hoa. Tiếc rằng, vì thời gian có hạn nên đoàn chưa có dịp sang bên kia cầu để thăm đất Vân Nam Trung Quốc.

          Sau hai ngày hội ngộ, họ lại hẹn gặp nhau vào những năm sau. Hy vọng rằng, lần gặp tới sẽ có thêm nhiều người hôm nay chưa có điều kiện về họp mặt. 

                                                                                     M.N

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét