Cả Mõ

camoz77.blogspot.com/

05 tháng 3 2014

NGÀY XUÂN NGỒI NHỚ TÓC DÀI



Trong bài thơ "Chân quê" của Nguyễn Bính, nhân vật của bài thơ đã từng hờn giận bạn tình, chỉ vì đi ra tỉnh, nhiễm cái "tân tiến" mà "bay" đi mất ít nhiều "hương đồng gió nội". Sự luyến tiếc ấy có người cho là đáng trân trọng, vì thể hiện được tinh thần gìn giữ bản sắc truyền thống. Nhưng lại có ý kiến ngược lại, cho rằng như vậy là bảo thủ.
Tương tự với quan điểm này, Chử Văn Long cũng tỏ ra luyến tiếc mái tóc dài truyền thống của chị em. Cho nên "Ngày Xuân ngồi nhớ tóc dài" và "Chân quê" dù là 2 bài thơ của 2 tác giả (phái nam)  ở 2 thế hệ khác nhau, nhưng đều có chung một quan điểm là không chấp nhận những cải cách quá cực đoan của phái đẹp.
Ngạn ngữ có câu: "Cái răng cái tóc là vóc con người", bởi vậy sự thay đổi mái tóc của chị em ngày nay, theo tác giả bài thơ đã là sự quá đà, vượt ngưỡng.
Không biết có ai phản biện nữa không, để Chử Văn Long cũng lại bị xếp vào tư tưởng bảo thủ về thẩm mỹ?. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét