Cả Mõ

camoz77.blogspot.com/

14 tháng 6 2014

CUỘC CHIẾN KHÔNG CÂN SỨC

(Trong loạt bài hồi ức về cuộc chiến biên giới phía Bắc-1979)

 Trước tình hình biên giới ngày càng căng thẳng, tỉnh Hoàng Liên Sơn có chủ trương thành lập ở mỗi huyện 1 tiểu đoàn để tăng cường cho phòng ngự. Tiểu đoàn chúng tôi được thành lập vào tháng 8 năm 1978, mang phiên hiệu D4 Bảo Thắng. Tháng 1/1979  được lệnh sáp nhập vào đội hình của Trung đoàn 254 (quân thường trực địa phương, thuộc bộ CHQS tỉnh Hoàng Liên Sơn), chốt chặn trên hướng Đông-Bắc thị xã Lào Cai kéo về đến Ngã ba Bản Phiệt.
Từ trước tết âm lịch (Kỷ mùi) hoạt động thám báo của phía Trung Quốc đã được tăng cường, liên tục thâm nhập vào nội địa ta. Một số thám báo Trung Quốc bị ta bắt đã khai là Trung Quốc sẽ tấn công Việt Nam vào 10/2, nhưng sau đó lại có tin là sẽ tấn công vào 13/2…Vì vậy thời gian này các đơn vị của ta phải liên tục nâng cấp báo động.
Đêm 14/2, Tiểu đoàn bộ được lệnh hành quân lên Làng Ói, cách Ngã ba Bản Phiệt khoảng 2 Km về phía Tây Nam. Các đại đội bộ binh C1, C2 làm nhiệm vụ thê đội 1 đã được điều ra chốt trên các điểm cao, trên bờ sông Nậm Thi và phía Nam suối Bản Quẩn từ nhiều ngày trước đó, sát cánh với các đơn vị thuộc D1 hất lên cánh cung phía Mường Khương. Ngay sau các đơn vị bộ binh là C4 hỏa lực cối 82 và 12 ly7 được bố trí phía trước mặt D bộ. Riêng C3 vẫn ở lại, làm nhiệm vụ thê đội 2.
Mới chân ướt chân ráo đến địa điểm tập kết, chúng tôi đã được lệnh triển khai đào hầm ngay, chỉ có bộ phận hậu cần và chỉ huy Tiểu đoàn là được làm thêm các nhà lán, còn lại đều cắm lều, phủ tăng để tạm tránh nắng mưa. Không khí chuẩn bị cho chiến dịch phòng ngự rất khẩn trương. Chập tối ngày 16/2 anh em trinh sát của Tiểu đoàn phát hiện thám báo địch thâm nhập, nhưng cuộc vây bắt không thành công.
Cũng như mọi ngày, sau bữa tối anh em lính chuyên môn chúng tôi lại cùng với chỉ huy chơi vài ván tiến lên. Nhưng hôm ấy (16/2) mọi người đều cảm giác có gì đó không bình thường. Khoảng 11 giờ đêm đã thấy lác đác tiếng mìn nổ ở phía ngoài bờ biên. Thực ra, hiện tượng mìn nổ ở biên giới thì ngày nào cũng có, nhưng hôm ấy mìn nổ nhiều hơn, thỉnh thoảng lại có những loạt súng AK nổ xen kẽ. Mãi tới gần 12 giờ đêm chúng tôi mới đi nằm, nhưng rất khó ngủ vì tiếng súng, tiếng mìn vẫn vọng vào mỗi lúc một dày hơn. Khoảng hơn 2 giờ sáng, tiếng súng AK nổ khá dày và còn điểm thêm những loạt 12 ly 7. Cậu Tùng liên lạc của tiểu đoàn xuống gọi tôi, nói là: “Tiểu đoàn phó nhắc anh chuẩn bị dụng cụ quân y, có thể sắp có thương binh”.
Dân quân nữ Việt Nam và tù binh Trung Quốc (2/1979)-Ảnh minh họa
4 giờ sáng, chuẩn bị xong bộ tiểu phẫu và bông, băng, cáng, nẹp, tôi vào tấm phản trong lán ngả lưng. Nhưng chưa kịp chợp mắt thì hàng loạt tiếng nổ đầu nòng của pháo cối vang lên, ánh lửa từ trận địa hỏa lực của ta - chỉ cách tiểu đoàn bộ chừng 500 mét chớp liên hồi làm toàn bộ khu vực Tiểu đoàn bộ sáng rực. Tất cả chúng tôi vào vị trí, ai cũng tỏ ra bồn chồn, chờ đợi một cái gì đó sắp đến. Theo thông báo của Tiểu đoàn trưởng Lều Văn Tân, điện từ các đơn vị báo cáo về là phía Trung Quốc đã tấn công sang với lực lượng rất lớn.
5 gời sáng, sở chỉ huy Tiểu đoàn nhận được điện từ ban tham mưu Trung đoàn thông báo, Trung Quốc đã tấn công quy mô lớn trên toàn tuyến 6 tỉnh biên giới. Chỉ sau đó ít phút, toàn bộ hệ thống thông tin hữu tuyến của đơn vị cũng bị pháo đối phương dập đứt. Đơn vị thông tin đưa cả mấy tiểu đội đi khắc phục, nhưng do pháo địch bắn quá dày nên không thể nối lại được thông tin với Trung đoàn. Tiểu đoàn trưởng lệnh cho vô tuyến 2 oát lên sóng. Nhưng trung đội trưởng thông tin báo cáo, địch đã gây nhiễu rất mạnh, máy thông tin của ta không thể nào thu được sóng liên lạc!.
Vậy là việc liên lạc với Trung đoàn đã hoàn toàn gián đoạn, chỉ còn thông tin chỉ huy từ tiểu đoàn đến các đại đội, nhưng cũng gián đoạn liên tục nên phải sử dụng đến cả liên lạc chạy bộ. 
6 giờ, trong lán chỉ huy, chính trị viên trưởng Đào Văn Nện vẫn cố xoay cái nút dò sóng của chiếc đài NATIONAL, nhưng vô hiệu, vì toàn bộ sóng vô tuyến đã bị nhiễu rất nặng. Ngoài sân tiểu đoàn trời đã sáng rõ. Khắp bốn phía là đủ loại tiếng nổ; trên không trung xuất hiện cả một dàn tiếng hú nghe rất lạ. Tôi hỏi tiểu đoàn trưởng Tân:
- Tiếng gì nghe lạ thế hả thủ trưởng?
Tiểu đoàn trưởng cười:
- Tiếng pháo trong tầm đấy, cậu chưa có việc gì thì xuống hầm đi!.
Tôi vội sắp xếp lại bộ tiểu phẫu rồi tụt xuống cái hố cá nhân gần đấy. Nhưng làm sao ngồi yên được khi mọi tiếng nổ vẫn rền vang như sấm, nhất là cái tiếng hú chết tiệt cứ như xé nát không trung ngay trên đầu. Tôi lại nhảy lên, đến bên tiểu đoàn trưởng. Ông viết một mệnh lệnh ngắn gọn, đưa cho cậu lính thông tin rồi quay sang phía tôi:
- Chú ý nhé, khi nào nghe thấy tiếng “xoành xoạch” mới là pháo nó nổ ở gần, khi ấy phải lập tức nằm xuống ngay. Còn cái tiếng hu hu này là nó đang bay qua đầu ta thôi. Tôi phải ra C1 đây, cậu ở lại với chính trị viên phó, rút vào khe đồi, chuẩn bị cấp cứu và chỉ đạo vận chuyển thương binh, sắp có thương binh về rồi đó!.
Nói rồi, ông vơ vội tấm khăn dù quàng qua cổ, vẫy cậu Phòng liên lạc cùng đi ra hướng Ngã Ba Bản Phiệt.
Đúng như nhận định của tiểu đoàn trưởng, chưa đầy 10 phút sau, 16 thương binh cùng lúc được chuyển về. Ở tiểu đoàn bộ lẽ ra còn phải có 1 y tá, nhưng do đơn vị mới thành lập nên chỉ một mình tôi (quân y sỹ) phải đảm nhiệm tất cả. Tôi nhắc các đồng chí vận tải ở lại để tiếp tục đưa thương binh về tuyến sau - sau khi tôi làm nhiệm vụ kiểm tra vết thương, bổ sung cấp cứu, chống sốc tạm thời cho thương binh nặng và phân loại để ưu tiên vận chuyển.
Trong suốt các ngày từ 17 đến 20 tháng 2, địch dùng lực lượng lớn áp đảo. Theo thông tin từ cấp trên thì chỉ riêng hướng biên giới Hoàng Liên Sơn, địch đã huy động quy mô đến 2 quân đoàn đánh sang. Thê đội 1 của địch là quân đoàn Sơn Cước - đây là một binh đoàn chuyên đánh vận động rừng núi. Nhưng để phá được phòng tuyến bờ biên của ta, địch còn dùng chiến thuật “biển người”, thậm chí cả các loại động vật như trâu, bò, ngựa, chó… cùng với lực lượng dân binh ồ ạt tràn sang trước, càn qua các trận địa vật cản. Không biết chính thức phía Trung Quốc phải bỏ mạng bao nhiêu người vì chông, mìn cùng với những làn mưa đạn từ trận địa phòng ngự bờ biên của Việt Nam. Nhưng như vậy đủ biết rằng, để đạt được mục đích khoa trương sức mạnh, nhà cầm quyền Trung Quốc đã bất chấp tính mạng của không biết bao nhiêu người dân và binh lính!.
Xe tăng Trung Quốc (2/1979)-Ảnh Minh họa
Về phía ta, do không chủ động gây chiến nên tất thảy chỉ có khoảng 1 sư đoàn, bao gồm cả các đơn vị quân địa phương, bộ đội biên phòng thuộc tỉnh, dân quân tự vệ và một số đơn vị làm kinh tế của Quân khu đang đứng chân trên địa bàn. Vì vậy, so sánh lực lượng thì cả quân số lẫn vũ khí, khí tài quân dụng đều rất chênh lệch. Nhưng, với tinh thần quyết tâm bảo vệ chủ quyền quốc gia, các trận đánh ở đồi "C117" thị xã Lào Cai và suốt dọc bờ Nậm Thi kéo về Ngã Ba Bản Phiệt đã diễn ra vô cùng ác liệt. Quân và dân ta đã kìm chân bọn Sơn Cước suốt từ đêm 16 cho đến chiều 22 tháng 2, không cho chúng vượt được qua ngã ba Bản Phiệt và ga Phố Mới.

                                                                                        Cả Mõ

Xe con 5 chỗ ngồi
Giới thiệu dòng xe mới, với giá cực rẻ, chỉ trên dưới 500 triệu là có một xe đập hộp, chất lượng tuyệt vời. Chi tiết tại trang Web:http://www.nissan.com.vn/vt/web/homepage/index.htm
Có thể tìm hiểu và đặt mua qua tổng đại lý: Số nhà 169-đường Cách Mạng Tháng Tám, thị trấn Phố Lu, Bảo Thắng-Lào Cai. mức giá tương đối thấp ( 468- 565 triệu đòng VN)
Xe bán tải


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét