Cả Mõ

camoz77.blogspot.com/

19 tháng 3 2020

CUỘC SỐNG VÙNG MIỀN

Chẳng phải đi xa ra thế giới, mà chỉ đến một số nơi trên đất nước ta đã có thể khai thác được nhiều sự khác biệt về cuộc sống và tập quán của mỗi vùng, miền.

             Nếu như người miền Bắc rất kỵ với việc để mộ phần ở gần nhà và còn cho rằng, có hài cốt trong nhà là đất nghịch. Mỗi khi thầy địa lý phán dưới nền nhà có hài cốt là người ta phải tốn kém không biết bao nhiêu công sức để khai quật. Có khi tìm mãi chỉ thấy được đám đất đen, đất khác mầu thì cũng coi như đó là hài cốt của người chết lâu năm đã phân hủy. Vậy là bốc di dời đi chôn cất nơi khác và thắp hương, lễ tạ xong mới yên lòng.
          Vậy mà trong chuyến đi “Xuyên Việt” năm 2014, sau khi qua thành phố Cà Mau, đến huyện Năm Căn - huyện gần cuối của cực nam Tổ quốc thì lại thấy ở đây người ta vô tư sống chung cùng nghĩa địa. Xe đến gần huyện lỵ Năm Căn (Không nhớ rõ địa danh) thì bắt gặp một nghĩa địa khá lớn. Từ trên Quốc lộ nhìn ra xa, thấp thoáng như có nhiều ngôi nhà được xây ngay trong nghĩa địa. Tôi hỏi anh lái xe - người địa phương:
          - Mấy nhà kia như ở giữa nghĩa địa hả anh?
          Người lái xe gật đầu:
         - Đúng đấy, nhà ngay trong nghĩa địa mà. Lát nữa anh sẽ thấy!
Không phải đợi lâu, chỉ vài phút sau xe chúng tôi đã tiếp cận với một nghĩa địa nằm sát vệ  đường. Hàng loạt các ngôi nhà dân kề sát ngay bên lề nghĩa địa, nhà nào cũng có vài ngôi mộ xây lừng lững ở xung quanh. Thậm chí một vài gia đình còn xây mộ phần xếp hàng ngay trước cửa, chỉ chừa lại mỗi lối đi vào cửa chính, đủ dắt một chiếc xe máy. Ngồi trên xe, tôi đưa máy ảnh chụp vội mấy tấm hình, nay vô tình lại tìm thấy trong máy tính.
Sau này có đọc được một bài viết tựa đề “Tục chôn người chết trong nhà ở Cà Mau” tôi mới hiểu thêm, tục này đã được lưu truyền lâu đời ở khu vực rừng U Minh Hạ. Nó xuất phát bởi nỗi lo chôn người chết xa nhà thì thú rừng có thể moi mất xác. Mặt khác, chôn người đã khuất ở gần nhà còn là “để được nhìn thấy người chết hằng ngày và ngược lại các linh hồn cũng được chứng kiến sự thay đổi của con cháu, làng bản”.
Ngày nay, với phong trào xây dựng nông thôn mới, có lẽ các địa phương cũng cần vận động người dân từ bỏ tập quán sống chung với mộ phần, nhằm bảo đảm vệ sinh, sức khỏe và đáp ứng yêu cầu văn minh của xã hội.
                                                                                    C.M 

10 tháng 3 2020

Phiếm luận: HỘI CHỨNG THỜI COVID

           Mấy hôm nay rộn lên là cái con Cô-Vít, cô-vi gì ấy, nó đã về đến tận đầu làng. Người ta bảo con Lụa nhà ông H, thằng Tèo nhà ông V là cái giống F0. Nhằng một cái, chẳng biết chúng nó giao cấu, giao hợp kiểu gì mà ra cả một lũ F1, F2, F3…Nghe mà cứ sốt lên sùng sục.
Sáng nay bố Hĩm định bụng ra quán bà Béo ăn bát mì tôm. Vừa bước chân ra cửa, mẹ Hĩm đã gọi giật lại:
- Ông có đi thì lấy cái khẩu trang bưng miệng lại hộ tôi, thấy bảo con Cô – vít nó về đến cổng làng rồi đấy!.
Ra đến cổng làng, đập vào mắt là khung cảnh nháo nhác, người nào người nấy mặt mũi kín mít, chẳng nhận ra ai. Kẻ thì vác bộ, người lại thồ xe cứ ùn ùn là mì gói, thịt, gạo...chẳng khác gì chạy loạn. Bố Hĩm chặn một người lại hỏi:
- Làm gì mà mua lắm đồ thế?
Anh minh họa trên Internet
Người ấy không nói gì, chỉ giơ tay làm hiệu rồi đi thẳng…chả còn hiểu ra sao. Bước vào quán mụ Béo, quán trống huơ trống hoác, chẳng còn hàng gì. Mụ Béo thì đang ngồi đếm tiền, cười tít mắt, mụ lẩm bẩm:
- Hết bố nó hàng rồi, cảm ơn con Cô-vít!.
- Thế là sao hả Mụ?- bố Hĩm ngơ ngác hỏi.
Mụ Béo lại cười hềnh hệch:
- Là nhờ con Cô-vit chứ sao! Chửa thấy dịch đâu mà thiên hạ đã lũ lượt kéo nhau ra khuân hàng về tích trữ. Được thể thế tội gì Béo này chẳng chém. Từ sáng đến giờ “chém” thật lực, giá bán nâng đến gấp 3, 4 lần mà vẫn hết sạch.
À ra thế! - Rồi bố Hĩm nói thêm:
- Tích trữ hàng làm gì chứ?. Thấy trên đài họ bảo, dù phải phong tỏa như ở phố “Trúc Bạch, Hà Nội” thì Nhà nước vẫn đảm bảo đủ hàng đến tận nơi cho dân. Có thiếu gì đâu mà phải tích trữ?.
- Thế mới ngu, vừa nhát lại vừa ngu! – mụ Béo nói thêm – cứ tích đẫy vào, không có phương tiện bảo quản chỉ tổ nuôi chuột với để mốc chứ báu gì. Nhưng họ muốn vậy thì tội gì Béo này không chém cho đã!.
Thế mới biết, “Hội chứng đám đông” còn tạo nên hiệu ứng vừa đáng thương mà cũng thật khôi hài!.

                                                                                         C.M