Mấy hôm nay
rộn lên là cái con Cô-Vít, cô-vi gì ấy, nó đã về đến tận đầu làng. Người ta bảo
con Lụa nhà ông H, thằng Tèo nhà ông V là cái giống F0. Nhằng một cái, chẳng
biết chúng nó giao cấu, giao hợp kiểu gì mà ra cả một lũ F1, F2, F3…Nghe mà cứ
sốt lên sùng sục.
Sáng nay bố Hĩm định bụng ra quán bà Béo ăn bát mì tôm. Vừa bước chân ra
cửa, mẹ Hĩm đã gọi giật lại:
- Ông có đi thì lấy cái khẩu trang bưng miệng lại hộ tôi, thấy bảo con Cô
– vít nó về đến cổng làng rồi đấy!.
Ra đến cổng làng, đập vào mắt là khung cảnh nháo nhác, người nào người
nấy mặt mũi kín mít, chẳng nhận ra ai. Kẻ thì vác bộ, người lại thồ xe cứ ùn ùn
là mì gói, thịt, gạo...chẳng khác gì chạy loạn. Bố Hĩm chặn một người lại hỏi:
- Làm gì mà mua lắm đồ thế?
![]() |
Anh minh họa trên Internet |
Người ấy không nói gì, chỉ giơ tay làm hiệu rồi đi thẳng…chả còn hiểu ra
sao. Bước vào quán mụ Béo, quán trống huơ trống hoác, chẳng còn hàng gì. Mụ
Béo thì đang ngồi đếm tiền, cười tít mắt, mụ lẩm bẩm:
- Hết bố nó hàng rồi, cảm ơn con Cô-vít!.
- Thế là sao hả Mụ?- bố Hĩm ngơ ngác hỏi.
Mụ Béo lại cười hềnh hệch:
- Là nhờ con Cô-vit chứ sao! Chửa thấy dịch đâu mà thiên hạ đã lũ lượt
kéo nhau ra khuân hàng về tích trữ. Được thể thế tội gì Béo này chẳng chém. Từ
sáng đến giờ “chém” thật lực, giá bán nâng đến gấp 3, 4 lần mà vẫn hết sạch.
À ra thế! - Rồi bố Hĩm nói thêm:
- Tích trữ hàng làm gì chứ?. Thấy trên đài họ bảo, dù phải phong tỏa như
ở phố “Trúc Bạch, Hà Nội” thì Nhà nước vẫn đảm bảo đủ hàng đến tận nơi cho dân. Có thiếu
gì đâu mà phải tích trữ?.
- Thế mới ngu, vừa nhát lại vừa ngu! – mụ Béo nói thêm – cứ tích đẫy vào,
không có phương tiện bảo quản chỉ tổ nuôi chuột với để mốc chứ báu gì. Nhưng
họ muốn vậy thì tội gì Béo này không chém cho đã!.
Thế mới biết, “Hội chứng đám đông” còn tạo nên hiệu ứng vừa đáng thương
mà cũng thật khôi hài!.
C.M
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét