Cả Mõ

camoz77.blogspot.com/

26 tháng 8 2020


Phiếm luận:
THỜI SÁNG KIẾN
Bố cu Tũn được dân tín nhiệm bầu vào chức trưởng thôn đến 3 nhiệm kỳ liền, kể cũng đã là vinh dự lắm. Vậy mà Gã vẫn thấy chưa hài lòng với chính mình, bởi lần nào đi họp xã cũng thấy lãnh đạo biểu dương các thôn khác có sáng kiến này, sáng kiến nọ, đâm ra hậm hực.
Thế là mấy tuần nay, ngoài những lúc phải đi họp xã, giải quyết sự vụ trong thôn thì bố Tũn quyết đóng cửa để nghiên cứu sáng kiến. Gã dặn vợ:
- Từ nay mẹ Tũn cấm sai vặt, để tao còn dành thời gian nghiên cứu sáng kiến. Chứ cứ để mấy tay trưởng thôn khác năm nào cũng được biểu dương thì ức lắm.
Hình minh họa từ Internet
Đợi mãi mà chẳng thấy bố Tũn công bố kết quả, mà việc nhà thì ùn lên. Từ đón con, chăm lợn gà, giặt dũ, cơm nước gã đều thoát ly hết, mặc cho vợ. Tức nước thì vỡ bờ, mẹ Tũn cằn nhằn:
- Bố mày nghiên cứu cái gì mà việc nhà ùn lên cả đống chẳng có người làm. Từ nay khỏi phải sáng kiến, sáng cò làm gì cho mệt. Đến cấp Trung ương kia còn chẳng ăn ai nữa là cái chức đầu binh cuối cán như ông…
Mẹ Tũn còn chưa kịp nói hết thì bố Tũn đã trừng mắt quát:
- Đàn bà biết cái gì mà bàn việc đại sự. Thời đại Bốn chấm không rồi mà không có sáng kiến thì bao giờ mới bắt kịp được với xã hội.
Nhưng lần này mẹ Tũn cũng chẳng vừa, mụ chống nạnh gắt:
- Vâng! Nhưng mà tôi hỏi ông, muốn có sáng kiến, người ta cũng phải học hành tử tế. Ông mới học hết lớp 4 trường làng thì sáng kiến với sáng cò cái gì. Mà tôi nói ông biết nhé, sáng kiến - đổi mới đâu phải bao giờ cũng tốt đẹp. Ngày xưa tôi thấy có công trình của ông kỹ sư - tiến sĩ gì ấy, công bố là “đãi phân gà để nuôi lợn”,  “ ăn ngô bổ hơn gạo”, “ngọn sắn bổ hơn rau muống”; rồi “sửa Quốc ca”, cắt bớt móc chữ viết… nhưng rồi mấy cái sáng kiến ấy đều chìm xuống hết cả. Gần đây lại rộ lên là cải cách chữ Quốc ngữ, bật đèn xe cả ban ngày, thu phí rác tính bằng cân…Mà đấy là cấp trung ương, toàn giáo  sư-tiến sĩ họ nghĩ ra còn bị “ném đá” túi bụi. Thôi xin ông, nhà này không có “mộc” để chắn “đá ném” đâu nhá, ông đừng có mà nghĩ ra mấy cái trò dở hơi, rồi “Lợi thì chưa thấy mà răng chẳng còn”!.
Nghe mẹ Tũn xả một hồi, ngẫm cũng có lý, bố Tũn đành gãi tai chống chế:
- Thì mẹ mày cứ để tao thử, chửa gì đã toàn chỉ có bàn lùi!.
                                                                           C.M

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét