(Chuyên luận)
Xét về văn hóa tâm linh, thờ cúng của người Việt
(Bao gồm cả các dân tộc chung sống trên đất nước Việt Nam ) thì bản chất ban đầu chỉ là
những hoạt động tín ngưỡng dân gian. Còn nói về các tôn giáo như đạo Phật, đạo
thờ Thiên chúa (Bao gồm cả Công giáo, Tin lành…) và đạo Hồi, đạo Lão… đều không
có xuất xứ ở Việt Nam.
Theo
nghiên cứu về lịch sử tâm linh - tín ngưỡng và tôn giáo thì văn hóa thờ cúng ở
Việt Nam
ban đầu chỉ là những hoạt động tâm linh - tín ngưỡng. Trong đó bao gồm thờ cúng
tổ tiên, ông bà, cha mẹ - những người có công sinh thành, dưỡng dục mình và những
người thân đã khuất. Ngoài ra, tín ngưỡng dân gian Việt Nam còn thờ cúng cả những
vị là anh hùng dân tộc, có công khai quốc công thần và các các thần linh khác như
thần đất (thổ công), thần biển (Long Vương), thần sông (Hà Bá), thần rừng, thần
núi (chúa Sơn lâm); thần tổ nghề; thần cai quản xóm làng, thôn ấp (Thành Hoàng).
Thậm chí là thần “cây đa, cây đề”; cũng có khi là các linh vật như hổ, báo (thần
hổ), trăn, rắn (thần xà), chó - một con vật nuôi rất gần gũi với con người cũng
được thờ (gọi là thần khuyển)…
![]() |
Bàn thờ theo tín ngưỡng dân gian |
Từ
ý nghĩa đó, văn hóa thờ cúng của người Việt (nói chung) là tuân theo đức tin
tâm linh, tín ngưỡng mang mầu sắc dân gian. Các vật phẩm thờ cúng cũng vì thế
mà “có gì cúng nấy” theo quan niệm “trần sao âm vậy”.
Tuy
nhiên, do đạo Phật được du nhập vào nước ta đã khá lâu (khoảng trên 2 ngàn năm),
có thể coi là tôn giáo có mặt sớm nhất trong số các tôn giáo du nhập vào nước
ta. Cho nên giữa đạo Phật và tín ngưỡng dân gian dần có sự giao thoa, pha trộn.
Thiết chế Phật giáo thờ Phật trong chùa, tín ngưỡng truyền thống Việt Nam là thờ thần trong đình, trong miếu và thờ Mẫu trong phủ. Bốn vị thần được thờ nhiều nhất là Tứ pháp: Mây - Mưa - Sấm -
Chớp. Song, bốn vị thần này đã được "Phật giáo hóa". Các pho tượng
được gọi là tượng Pháp Vân, Pháp Vũ, Pháp Lôi và Pháp Điện, trên thực tế các
tượng này hoàn toàn điêu khắc theo tiêu chuẩn của pho tượng Phật. Các hệ thống
thờ phụ này tổng hợp với nhau tạo nên các ngôi chùa "tiền Phật, hậu
Thần" hay "tiền Phật, hậu Mẫu". Người Việt Nam đưa các vị Thần, Thánh, Mẫu,
anh hùng dân tộc... vào thờ trong chùa. Đa số các chùa còn để cả bia hậu, bát
nhang cho các linh hồn đã khuất.
Ví dụ, đối với chùa -
một thiết chế thờ Phật được xây dựng ở phần lớn các thôn (làng) thuộc trung du và đồng bằng (Sau này phát triển lên cả các
địa phương miền núi). Tại nhiều chùa ở Bắc Bộ, ngoài thờ tượng Phật được bố trí
trong hậu cung thì phía ngoài, hai bên cánh gà lại có thêm bàn thờ Đức Thánh “cha”
là tượng Đức thánh Trần (Quốc công tiết chế Hưng Đạo Vương-vị tướng đánh quân
Nguyên ở triều đại nhà Trần); đức thánh “mẫu” là công chúa Liễu Hạnh. Sự giao
thoa pha trộn này không biết có từ bao giờ, nhưng đã được nằm trong thiết chế
thờ tự của đạo Phật thì việc thờ cúng ở đây cũng phải tuân thủ theo giáo lý và
giáo luật của nhà Phật - nghĩa là các vật phẩm thờ cúng hoàn toàn chỉ là đồ
chay chứ không có cỗ mặn.
![]() |
Bàn thờ Phật |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét